Viết đoạn văn kể về kỉ niệm đáng nhớ ngày khai trường đầu tiên

Viết đoạn văn kể về kỉ niệm đáng nhớ ngày khai trường đầu tiên cùng với những bài tham khảo chi tiết nhất.

Ngày khai giảng đầu tiên luôn để lại trong mỗi chúng ta những kỉ niệm khó quên riêng, sau đây là 3 bài viết giúp các bạn tham khảo và gợi nhớ về quãng thời gian ấy.

Viết đoạn văn kể về kỉ niệm đáng nhớ ngày khai trường đầu tiên

Viết đoạn văn kể về kỉ niệm đáng nhớ ngày khai trường đầu tiên

Bài tham khảo số 1

“Sáng mát trong như sáng năm xưa

Gió thổi mùa thu hương cốm mới.”

(“Đất nước” – Nguyễn Đình Thi)

Tôi bây giờ đã là sinh viên năm 2, nhưng có lẽ, cái gió thổi se se trong mát của mùa, cái dịu nhẹ của hương ổn quanh quẩn và đặc biệt là cái tao nhã nơi chóp mũi thoang thoảng của hương cốm vẫn khiến tôi nhớ mãi về mùa thu năm xưa. Một mùa thu tôi chập chững cất bước đi học, một mùa thu khi tôi là cô nhóc học lớp 1, lon ton cặp sách theo mẹ tới trường. Và một mùa thu tôi nhớ mãi về kỉ niệm ngày đầu tiên đi học còn bỡ ngỡ và lạ lẫm. Đó là một sáng thu tinh khôi, nắng nhẹ nhẹ vương trên vạt áo trắng tươm tất mà mẹ chuẩn bị cho tôi. Là một sáng mà tôi dậy từ rất sớm, đôi tay nhỏ, đôi chân thoăn thoắt vệ sinh cá nhân, rồi bước vội vào thay quần áo, đeo chiếc cặp mới đã được soạn đầy đủ sách vở cho một ngày học. Một buổi sáng mà lòng tôi nao nao, háo hức lẽo đẽo theo bước chân mẹ tới trường. Một đoạn đường dài quen thuộc qua đi, để lại trong tôi là một ngôi trường rộng lớn, với cánh cổng trường màu xanh nhạt, khung tường cao lớn được sơn mà vàng sữa. 

Tôi nhớ như in khoảnh khắc mẹ nhẹ nhàng cầm tay tôi dắt qua cánh cổng, bước vào khuôn viên trường học, lòng tôi bâng khuâng mà tự hào. Giờ đây tôi đã là học sinh lớp 1, sắp tới, tôi sẽ là chị của các em mẫu giáo, sẽ có thêm nhiều bạn bè mới, có thầy cô tận tình chăm sóc,… Tuy nhiên, sự háo hức và vui vẻ của tôi nhanh chóng bị sự hụt hẫng bao vây. Bởi giờ đây, tôi đã rời khỏi vòng tay của mẹ, tôi đang theo cô bước vào lớp, cùng làm quen với các bạn và chờ đợi cô xếp chỗ ngồi. Bước vào lớp, là khung cảnh màu vàng nhạt, các ô cửa sổ màu xanh và những bộ bàn ghế màu nâu được xếp ngay ngắn, trật tự theo hàng. Khung cảnh lớp học ấy, gợi lên trong tôi sự nghiêm trang. Cô xếp tôi ngồi cạnh cửa sổ của dãy ngoài, bên cạnh tôi là bạn Ngọc, cô bạn ấy có khuôn mặt bẫu bĩnh và đáng yêu. Rồi, cô bắt đầu giới thiệu về bản thân, và bắt đầu bài giảng đầu tiên dành cho chúng tôi. Tôi mở cặp, lấy bút viết và sách giáo khoa, vở ghi, bắt đầu những nét chữ đầu tiên của vai trò học sinh lớp 1. Ngày khai giảng đầu tiên của tôi diễn ra trong sự hồi hộp, háo hức mà xen lẫn cả sự hụt hẫng vì xa mẹ. Nhưng dẫu qua bao nhiêu năm, dẫu trải qua bao nhiêu lần khai giảng quan trọng của đời học sinh, tôi vẫn không thể quên được cảm giác bâng khuâng mà vui vẻ này. 

Bài tham khảo số 2

“Bỗng nhận ra hương ổi

Phả vào trong gió se

Sương chùng chình qua ngõ

Hình như thu đã về.”

(“Sang thu” – Hữu Thỉnh)

Bốn câu thơ vang lên, như một lời gợi nhắc cho tôi về những nét đẹp mùa thu đang vấn vương trong tôi. Người ta thường hay nói mùa thu là mùa đẹp nhất trong năm, và cũng là mùa mang lại nhiều kỉ niệm nhất. Quả thật là vậy. Khi ngẫm lại bốn câu thơ, lòng tôi lại nao nao nhớ về kỉ niệm khó quên của ngày đầu tiên khai trường. Dù đã trải qua khai trường vào lớp 6, khai trường vào lớp 10 và cả ngày khai trường vào Đại học, bắt đầu trở thành sinh viên; nhưng kỉ niệm về ngày khai trường bước vào lớp 1 vẫn đong đầy trong tôi những cảm xúc dạt dào. Hôm đó, là một buổi thu gió nhè nhẹ thôi qua tóc ngang tai của tôi. Là sự háo hức bắt đầu từ đêm trước ngày khai trường của tôi. Tôi vụng về mà trằn trọc khó yên giấc, tôi vừa mong nhờ ngày mai đến thật nhanh, mà cũng vừa mơ hồ muốn nó đến chậm chậm để tôi có dư thời gian chuẩn bị kĩ càng mọi thứ. 

Đêm trước ngày khai giảng, tôi suy nghĩ về khung cảnh trường học, về bạn mới, thầy cô mới, trong dòng miên man suy nghĩ, tôi đã ngủ thiếp đi. Sáng sớm hôm sau, khi mẹ gọi tôi dậy, nắng đã vương lên hàng cây trước nhà, ánh nắng sáng mai ấm áp, như xoa dịu sự hồi hộp lo lắng trong con người tôi. Tôi chạy thật nhanh khỏi giường, và bắt đầu bước vào vệ sinh cá nhân, thay bộ quần áo đã được mẹ gấp sẵn để ở đầu giường. Mẹ tặng tôi một cái nơ kẹp tóc, tôi nhẹ mở, đứng trước gương và kẹp vào phần tóc bên phải của mình, rồi tôi đội thật khẽ chiếc mũ lên, nhẹ nhàng khoác cặp lên vai và tung tăng theo bước mẹ dẫn tới trường. Đến trước cổng trường, đập vào mắt tôi là sự uy nghiêm và trang trọng, tôi có chút sợ hãi mà nép vào sau lưng mẹ. Cánh tay mẹ nhẹ nhàng đặt lên lưng tôi và an ủi: “Con đừng lo lắng, hãy yên tâm bước vào thế giới mới, mọi điều hấp dẫn và kì diệu của đời học sinh đang chờ đón con.” Lời mẹ nói như một câu thần chú kéo tôi từ sự e dè, trở lại với sự háo hức vui vẻ, tôi nhẹ nhàng theo mẹ bước vào nhận lớp, và gặp cô giáo. 

Khi chia tay mẹ, lòng tôi bỗng hụt hẫng một nhịp, nhưng rất nhanh, sự hụt hẫng đó đã được trấn an bằng lời nói nhẹ nhàng của cô chủ nhiệm Ngọc Anh: “Hoài, theo cô vào lớp nhé!” Giọng nói nhẹ nhàng cùng nụ cười tươi trên khuôn mặt trái xoan của cô đã xua tan những suy nghĩ bâng khuâng của tôi, giúp tôi tự tin và háo hức bước vào lớp học. Cô xếp tôi ngồi ở đầu bạn thứ hai từ cửa vào, tôi ngồi cạnh Thế Anh – một cậu bạn có làn da bánh mật rắn chắc. Sau một hồi ổn định chỗ ngồi, cô bắt đầu giới thiệu với cả lớp về bản thân cô, để chúng tôi hiểu rõ hơn về cô. Buổi học diễn ra với lời giảng êm nhẹ, bước đi uyển chuyển của cô và khuôn mặt nghiêm túc của 40 bạn học trò. Như vậy, ngày đầu tiên khai giảng của tôi diễn ra thật đẹp, và cũng thật đáng nhớ với những cảm xúc vui vẻ đan xen bâng khuâng. Dẫu qua bao nhiêu năm, qua bao lần vui buồn háo hức khác nhau, thì những kí ức về ngày khai giảng đầu tiên vẫn là kỉ niệm hạnh phúc nhất, tưới sáng nhất trong cuộc đời tôi. 

Bài tham khảo số 3

 “Tiếng trống trường rộn rã, làm tan cái nắng hè; dịu đi những tiếng ve, còn vương trên vòm cây xanh thắm/ Mùa thu sang đẹp quá, xao xuyến bao tâm hồn, vui tiếng trống tựu trường trong tiếng hát mùa thu…” ( Bài hát “Mùa thu ngày khai trường” của Vũ Trọng Tường). Qua bao nhiêu năm, rời xa cái tuổi lên 6 còn trẻ thơ, giờ tôi đã là sinh viên năm 2 với những suy nghĩ có đôi phần trưởng thành hơn. Nhưng kho nghe lại nhịp điệu của lời hát ấy, tôi vẫn bồi hồi, vẫn xúc động mà nhớ về kỉ niệm lần đầu tiên khai trường. Đó là lần đầu tiên tôi được nghe giai điệu của ca khúc trên, và cũng là lần khai giảng bước vào lớp 1 đầy ắp những kỉ niệm của tôi. Tôi luôn phân vân và suy nghĩ, các bạn cùng lứa với tôi khi đó, liệu có giống tôi; đêm trước ngày khai giảng tâm không bình tĩnh, lăn lóc mong nhanh được đến trường, nhưng lại cũng mong thời gian chậm rãi một chút, vì chưa nỡ rời xa vòng tay của mẹ? 

Đêm trước ngày khai trường, khác với sự điềm tĩnh của mẹ, sự chán nản của các chị, là hình ảnh tôi vui vẻ soạn đồng phục sẵn để ở đầu giường, là hình ảnh tôi luống cuống cất bút, cất vở ghi, sách giáo khoa vào trong cặp. Rồi cứ độ 2-3 phút tôi lại len lén mở ra kiểm tra xem còn thiếu thứ gì không. Đêm hôm đó, khác với mọi ngày, sau kho xem chương trình “Chúc bé ngủ ngon” tôi lẽ lăn ra ngủ, nhưng hôm nay, tôi không tài nào ngủ được, tâm trạng tôi luôn háo hức và hồi hộp chờ đón ngày khai trường. Sáng sớm hôm sau, tôi thức dậy, khi nghe tiếng gà gáy chào đón buổi sáng. Tôi nhanh tay nhanh chân vào vệ sinh cá nhân,  sau đó mang khuôn mặt rạng rỡ ra chào mẹ. Ngồi vào bàn ăn, tôi hấp tấp ăn thật nhanh rồi chạy ùa vào để thay lên mình bộ đồng phục. Không còn mang bộ quần áo ngủ con mèo màu hồng, giờ tôi đang mặc trên mình áo sơ mi đồng phục màu trắng và quần đồng phục màu đen, trên vai tôi đeo chiếc cặp đã chuẩn bị đầy đủ đồ dùng học tập. Tôi hân hoan tiến đến chào hỏi mọi người, rồi nhẹ cầm tay mẹ bắt đầu từng bước từng bước đến trường. Mỗi bước chân của tôi là theo dấu của gió mùa thu thật dịu, là theo bước chân tôi của cái nắng sáng mai ấm áp, trong lành. Bước chân tôi rảo bước cùng mẹ, chẳng mấy chốc đã đến trước sân trường. 

Khuôn viên trường học là sự náo nhiệt, vui nhộn của các bạn học sinh khác. Là sự trang nghiêm nơi sân sẽ diễn ra lễ Chào cờ, chào đón học sinh mới là chúng tôi. Tiếng trống điểm giờ khai giảng bắt đầu, thấy tôi vẫn chưa chịu buông tay, mẹ nhẹ nhàng vỗ về, để tôi cất bước đến khu vực chào đón. Tiếng “Quốc kì” hùng dũng cất vang và sau đó là sự dịu nhẹ của ca khúc “Mùa thu ngày khai trường” đã làm nhịp điệu tâm trạng của tôi cũng như toàn thể các bạn học sinh đều trở nên vui vẻ, hào hứng. Sau buổi chào đón học sinh khối 1, tôi được cô giáo chủ nhiệm Mai Anh hướng dẫn vào lớp, nghe cô giới thiệu bản thân, và sắp xếp chỗ ngồi. Sau khi sắp xếp chỗ ngồi cho cả lớp, cô hỏi qua ý kiến các bạn xem có ai muốn thay đổi chỗ ngồi không. Trật tự cuối cùng được thiết lập, tôi ngồi ở dãy bàn giữa, bàn số 3, bên cạnh tôi là Thế Duy – cậu bạn dường như sẽ là học sinh cá biệt của lớp. Sau đó, cô bước vào bài giảng, chúng tôi cùng nhau lấy đồ dùng học tập ra và chăm chú nghe theo lời giảng bài ngọt ngào của cô. 

Qua bao nhiêu năm, kỉ niệm về ngày khai giảng đầu tiên trong tôi vẫn là dáng vẻ uyển chuyển và tận tình chăm sóc học sinh của cô Mai Anh. Là hình ảnh lớp học nghiêm túc nghe giảng, là chút nghịch đùa của cậu bạn bên cạnh. Dẫu qua bao nhiêu năm, dẫu chuyển dời bao lần khai trường, lòng tôi vẫn ghi nhớ kỉ niệm đẹp đẽ này.

Trên đây là 3 bài viết mang tính tham khảo về kỉ niệm đáng nhớ ngày khai trường đầu tiên. Hi vọng sẽ là nguồn tài liệu bổ ích cho các bạn tìm hiểu và ghi nhớ những cảm xúc ngày đầu tiên vào trường.

Ngữ Văn Lớp 7 -