Dàn ý, bài văn cảm nghĩ về mẹ (biểu cảm) văn lớp 7 hay nhất

Dàn ý, bài văn cảm nghĩ về mẹ(biểu cảm) này sẽ giúp cho các em lập dàn ý cảm nghĩ về mẹ và làm bài văn viết về mẹ hay nhất.

Trong cuộc đời của chúng ta, sẽ có những người để lại cho ta kỉ niệm, sẽ có người cho ta cảm giác ấm áp và hạnh phúc, có người cho ta niềm vui, sự bình yêu và những bài học. Đó là mẹ. Hãy cùng tham khảo dàn ý bài văn nêu cảm nghĩ về mẹ ở phía dưới nhé.

Dàn ý, bài văn cảm nghĩ về mẹ (biểu cảm) văn lớp 7 hay nhất

Dàn ý, bài văn cảm nghĩ về mẹ(biểu cảm)

Đề bài: Cảm nghĩ của em về người thân (mẹ)

Bài dàn ý về cảm nghĩ của em về mẹ số 1

I. Mở bài:

Giới thiệu về mẹ

Ví dụ minh hoạ: Trong chặng hành trình của cuộc đời mỗi người: có vui có buồn, có hạnh phúc, có khổ đau, có thành công, có vấp ngã,… và có một người luôn đứng phía sau một nụ cười và giọt nước mắt của bạn là mẹ.

II. Thân bài:

  1. Ngoại hình và tính cách của mẹ:

     – Ngoại hình:

      Nếu tính cách của mẹ:

  1. Một số kỉ niệm với mẹ:
  1. Vai trò của mẹ đối với em:

III. Kết bài:

Nêu lên cảm nghĩ của em về mẹ.

Ví dụ minh hoạ: Cuộc đời, có thể cho bạn nhiều lần vấp ngã rồi mới thành công. Cho bạn nhiều lần lầm lỡ rồi mới đạt được. Nhưng chỉ cho bạn một người mẹ yêu thương và đùm bọc bạn hết lòng. Chính vì vậy hãy trân trọng và luôn yêu thương mẹ.

Bài dàn ý về mẹ số 2

I. Mở bài:

Giới thiệu về mẹ và tình cảm của bạn dành cho mẹ.

II. Thân bài:

a. Giới thiệu về mẹ ngoại hình và tính cách của mẹ:

      Ngoại hình:

     – Tính cách:

III. Kết bài:

Cảm nghĩ, cảm xúc của em dành cho mẹ.

Ví dụ minh họa: Em rất muốn nói với mẹ ba tiếng “Con yêu mẹ”, muốn lo lắng, muốn giúp đỡ và không còn là gánh nặng của mẹ. Em muốn mẹ luôn vui cười, và muốn nói thật to – Mẹ là tuyệt vời nhất!

Bài văn mẫu:

“Trong trăm thứ gia vị không gì mặn bằng muối, đi khắp gầm trời không ai tốt bằng mẹ” (Ngạn ngữ Trung Quốc). Mẹ! Tiếng gọi thiêng liêng mà thiết tha, tiếng gọi cất lên từ giọng nói dạt dào cảm xúc của con. Đó là tiếng gọi thể hiện lòng kính trọng, tình yêu thương và lòng biết ơn của con đối với mẹ. Mẹ như vì sao – luôn âm thầm lặng lẽ dõi theo coi, luôn chiếu sáng lấp lánh mọi thành công của con, và luôn là người bạn chia sẻ mọi nỗi buồn, mọi thất bại của con trong cuộc sống. “Con yêu mẹ” và con luôn mong muốn mẹ sẽ là người phụ nữ hạnh phúc nhất.

Mẹ, người phụ nữ sẵn sàng hi sinh, sẵn sàng bao bọc, sẵn sàng chở che và bao dung mọi lầm lỗi của bạn. Mẹ, người phụ nữ chăm sóc bạn từ ngày còn trong bụng, cho tới khi mẹ trưởng thành. Mẹ, người phụ nữ giàu tình yêu thương nhất cuộc đời này. Mẹ tôi cũng như mẹ của bao người khác. Là một người phụ nữ có thể không xuất sắc trong mắt của mọi người, nhưng luôn là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong lòng tôi. Mẹ tôi có dáng người khá cân đối, cùng một nước da trắng. Mẹ tôi làm nghề nông – cái nghề bào mòn người phụ nữ ấy. Cái nghề một nắng hai sương, cái nghề mà: “Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày”, để nuôi tôi ăn học. Mẹ với đôi tay mềm mại và trắng, giờ đã chạm khắc nhiều vết chai sần, nước da mẹ cũng đã bị cái nắng làm cho sạm màu. Đôi chân mẹ, ngày trở trời, thường đau nhức. Tôi thương mẹ, nhưng lại luôn làm những điều ngỗ nghịch.

 Mẹ tôi có khuôn mặt hiền lành, cùng một nụ cười rạng rỡ. Mẹ năm nay đã gần 60 tuổi, cái tuổi mà nếu như làm giáo viên, công chức,… họ đã được nghỉ hưu, thì mẹ vẫn đang lam lũ lo cho tôi ăn học. Mẹ tôi hiền hậu và chất phác. Mẹ luôn sẵn sàng giúp đỡ và chia sẻ những điều mà mình có đối với láng giềng. Mẹ luôn bao dung và sẵn sàng cảm thông chia sẻ với chúng tôi trong mọi việc. Giờ đây, trên đôi mắt nâu đen của mẹ đã xuất hiện nhiều nếp nhăn; trên tóc mẹ đã xuất hiện màu hoa tiêu nhưng mẹ vẫn đang một nắng hai sương làm lụng để nâng bước đường tôi học tập.

Tôi nhớ như in kỉ niệm năm tôi học lớp 6, tôi được chị cả đón ra Hà Nội chơi cùng chị một tháng. Suy nghĩ ngây thơ và ham vui của cô bé vùng quê, khiến tôi háo hức mà quên hết mọi chuyện, theo chị ra ngoài đấy chơi. Ngày đầu tiên, ngày thứ hai, thứ ba, tôi chơi rất vui vẻ, tôi được chị đưa đi làm cùng chị, đưa đi chơi, đi ăn,… mỗi ngày về phòng trọ cùng chị tôi đều tươi cười. Nhưng ngày thứ tư, khi trên đường đi chơi cùng chị, tôi nhìn thấy một bạn được mẹ dẫn đi chơi, giây phút đó trong suy nghĩ của đứa trẻ 6 tuổi, tôi khóc nức nở, tôi nhận ra mình nhớ mẹ. Đó lần đầu tiên tôi xa nhà lâu, và là lần đầu tôi cảm thấy mẹ có vai trò rất quan trọng trong cuộc đời của mình. Sau đó, ngày nào chị cũng gọi để tôi nói chuyện với mẹ. Một tháng sau, khi lên xe về quê cùng chú, tôi đã khóc – tôi khóc, chị cũng khóc, một tháng bên nhau khiến tôi cùng chị đều không muốn rời xa nhau. Nhưng tôi phải về đi học, và tôi cũng đã rất nhớ mẹ. Quãng thời gian ấy, đến bây giờ khi nghĩ lại, tôi vẫn thấy bồi hồi. Đến tận bây giờ, mỗi lần đi chơi, tôi đều háo hức, nhưng lại cũng luôn mong mỏi ngày trở về gặp mẹ. Quả thật, càng là tình thân, càng gắn bó với nhau sâu sắc và lâu, sẽ càng khiến chúng ta thêm yêu, thêm nhớ.

Có đôi khi, có những câu nói của mẹ khiến tôi suy nghĩ rất nhiều, tôi có chút ghét bỏ. Nhưng sau khi nhận ra những điều đó là để giáo dục và giúp đỡ cho mình, tôi càng trân trọng mẹ hơn. Người ta thường nói: Ở gần nhau thì xa cách, nhưng xa cách thì lại nhớ nhung. Thật vậy, mỗi lần tôi ở cùng mẹ đều sẽ có sự cãi vã, nhưng tôi lại luôn để ý, luôn nhớ mong mỗi khi xa mẹ. Tôi thường về nhà với câu hỏi: “Mẹ đâu rồi ạ, mẹ có nhà không ạ?” Bởi vì trong lòng tôi, mẹ luôn là bến đỗ an toàn nhất, và bình yên nhất.

Nếu bạn đã từng làm mẹ khóc, bạn sẽ thấu hiểu, nước mắt của mẹ rơi, lòng mẹ nhói, lòng bạn sẽ đau. Mẹ đau mười, bạn chỉ đau năm phần nỗi đau ấy, nhưng bạn lại luôn miệng nói mình yêu thương mẹ rất nhiều. Nếu yêu mẹ, hãy đừng làm mẹ khóc, nếu thương mẹ hãy đừng làm mẹ buồn. Có như vậy, sau này khi nhìn lại bạn mới không hối tiếc. Trên con đường trưởng thành, nên người của bạn, mẹ luôn là nguồn động viên lớn lao nhất, muôn là ngọn hải đăng dẫn lối bạn đi đến bến bờ. Vì vậy, đừng một phút lầm lỡ, mà bỏ quên sự hy sinh cao cả của người phụ nữ ấy. Tôi bây giờ, có hai điều rất muốn nói, nhưng lại không thể nói ra với mẹ là: “Con yêu mẹ rất nhiều” và “Con xin lỗi mẹ rất rất nhiều”.

“Con cò lặn lội bờ sông 

Lam lũ nuôi chồng, nuôi cả đàn con

Tháng năm thân mẹ hao mòn

Sớm khuya vất vả, héo hôn khô gầy.”

( “Mẹ tôi” – Phạm Văn Ngoạn)

Quả thật, một vất, hai vả, một nắng, hai sương, một khó, hai nhọc mẹ nuôi con nuôi gia đình. Chỉ mong sao con khôn lớn, đậu bến bờ ước mong. Chỉ mong sao con nên người, tài đức bà biết ơn. Chỉ mong sao con kính trọng, chữ mẹ già mến thương. Dẫu qua bao nhiêu câu chuyện, trải bao nhiêu bến bờ, mong rằng con sẽ nhớ, mẹ luôn ở bên con. Tôi sẽ nhớ, luôn nhớ tình cảm cao đẹp của mẹ dành cho mình. Sẽ luôn tự hào và cất cao, câu hát: “Tình mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào, lòng mẹ thương con…” tha thiết tận trăm năm.

Trên đây là dàn ý cùng bài văn mẫu cảm nghĩ về mẹ. Hy vọng các bạn tham khảo, chọn lọc và có cho mình bài làm tốt nhất. Chúc các bạn thành công! 

Xem thêm: Cảm nghĩ về bài thơ Cảnh khuya của Hồ Chí Minh hay nhất

Ngữ Văn Lớp 7 -