Bố cục, tóm tắt bài thơ Hầu trời chi tiết và ngắn gọn nhất

Bố cục, tóm tắt bài thơ Hầu trời chi tiết nhất sẽ giúp học sinh hiểu chi tiết cụ thể hơn để dễ dàng phân tích được bài thơ Hầu trời.

Trong chương trình Ngữ văn lớp 11, bài thơ “Hầu trời” của Tản Đà là một tác phẩm khá khó hiểu đối với các bạn học sinh. Chính vì vậy, để có thể hiểu, có thể làm bài và phân tích thành công bài này, trước hết các bạn cần phân chia được bố cục, và tóm tắt nội dung, ý nghĩa của bài thơ mới có thể hiểu rõ, hiểu sâu và làm được bài. Dưới đây là bài làm mẫu về: Bố cục, tóm tắt bài thơ “Hầu trời” của Tản Đà. Hy vọng bài làm của chúng mình sẽ giúp ích được bạn trong quá trình tiếp thu kiến thức bài thơ.

Bố cục, tóm tắt bài thơ Hầu trời chi tiết và ngắn gọn nhất

Bố cục, tóm tắt bài thơ Hầu trời

Bố cục, tóm tắt bài thơ “Hầu trời” của Tản Đà.

Tác giả:

“Làm thơ, tuy quý cổ kính đạm bạc, nhưng phong phú rực rỡ không thể không có, cũng ví như tùng bách có thêm đào lý, có vải lụa còn thêm gấm vóc” (Tạ Trăn). Quả thật, Tản Đà chính là người nghệ sĩ với những sáng tác thơ như vậy. Tản Đà (1889-1939) tên thật là Nguyễn Khắc Hiếu. Ông sinh ra tại Sơn Tây, Liên Bang Đông Dương (nay thuộc Ba Vì, Hà Nội). Ông vừa là một nhà thơ, vừa kiên cây bút văn, cũng là nhà báo, nhà viết kịch tài giỏi. Phong cách của ông ảnh hưởng từ Lý Bạch và đại thi hào Nguyễn Du. Song phong cách của ông lại ảnh hưởng đến thế hệ thi sĩ trong phong trào Thơ mới. Tản Đà sinh ra trong dòng dõi quyền quý, vốn nổi tiếng Khoa bảng. Chính vì vậy, lối viết, lối hành văn của Tản Đà cũng rất thông tuệ. Ông được mệnh danh là “cái gạch nối giữa hai thời đại văn học: cổ điển và hiện đại”. Không phải ngẫu nhiên ông lại sử dụng bút danh Tản Đà, mà bút danh này ra đời là bắt nguồn từ cảm hứng với tình yêu quê hương của ông là sự ghép lại của núi Tản Viên và Sông Đà để tạo nên bút danh “Tản Đà”. Phong cách cầm bút chắp nét của Tản Đà rất phóng khoáng, mang một chút ít hơi thở ngông cuồng; và xông xáo trên khắp các mặt trận lĩnh vực. Không chỉ vậy, với hồn thơ lãng mạn, ngông nghênh những mang đậm đà độc đáo cá tính riêng, ông còn được xem như là người dẫn đường cho sự ra đời của phong trào Thơ Mới. Các tác phẩm tiêu biểu của Tản Đà, không chỉ tập trung vài mình thơ, mà còn chiếm giữ cả văn xuôi, kịch bản, dịch thuật,… . 

Với phong cách thơ có chút ngông nghênh, cùng với lối viết khá chân thực, nhiều người đã nhận định về Tản Đà và phong cách thơ ông rất thú vị. Lưu Trọng Lư nhận xét: “Gặp Tản Đà một bận thì thật là điều khoái trá vô cùng, gặp ông ấy lần thứ hai thì vẫn còn là cái vui thích đã bắt đầu gượng gạo, và gặp đến lần thứ ba thì là một điều khó chịu. Và lần thứ tư, thứ năm,… thì xin thú thật… quả thật là một tai nạn.” Nghe những lời nhận xét tâm tình của Lưu Trọng Lư ta càng thấy rõ cái chất ngông, mà phóng khoáng, có chút ngạo nghễ của Tản Đản. Để rồi cũng giống như con người ông, những đứa con tinh thần thơ ông ra đời, cũng mang đến hồn thơ như vậy. Tiêu biểu như tác phẩm: “An Nam tạp chí”, “Hầu trời”,… . Mỗi tác phẩm thơ ông đều là tiếng nói phóng khoáng, đôi chỗ có hơi tự phụ của Tản Đà.

Tác phẩm:

Bố cục của bài thơ:

Bài thơ “Hầu trời” được chia bố cục là ba phần, cụ thể như sau:

Tóm tắt bài thơ “Hầu trời”:

“Hầu trời” là tiếng lòng của Tản Đà trong một đêm thanh vắng, không ngủ được, nhà thơ dậy đun nước, uống trà ngâm thơ. Dưới ánh trăng bàng bạc, tiếng thơ ông ngâm từng bài từng bài thánh thót cất lên vang vọng giữa đêm tối. Để rồi, Trời nghe được tiếng thơ trong đêm, đã phái hai vị tiên nữ đến đưa thi nhân lên trời đọc cho Trời nghe. Bước đến cổng thời, uy nghiêm lộng lẫy; thấy Trời cùng các Chư vị quỳ lạy một hồi. Thi sĩ thích thú với chuyện được lên trời, giọng đọc cất cao, Trời say mê nghe, Chư vị thưởng thức càng làm hơi đọc thêm phần tốt. Các bài thơ, rồi đến các tác phẩm văn xuôi lần lượt được ông đọc hết lên. Sau đó ông còn nhắc đến các bài thơ, các tập thơ chưa in của mình. Nhắc đến nơi kẻ trần gian không trọng dụng người sáng tác như ở đây. Trời hỏi quý danh, ông thật thà trả lời. Sau đó là những lời giãi bày về số kiếp trần dân nghèo khó, thơ ca, văn chương cũng chẳng thể cưu mang bao lâu. Trời nghe thấy, an ủi và khuyên ông trở về nên một lòng với văn chương; dẫu có nghèo một chút mà thiện lương, mà mang đến con chữ, mang đến ý nghĩa cho đời. Ông cảm tạ rồi trở về nhân gian. Trước sân nhà, trời đã sáng lờ mờ, gà đã bắt đầu làm việc; song nhân vật trữ tình vẫn chưa quên được buổi hầu trời vừa qua.

Hướng dẫn đọc – tìm hiểu bài thơ “Hầu trời”:

Nhà thơ về kể chuyện mình được lên trời, hầu trời và đọc thơ cho Trời cùng Chư vị tiên nghe:

=> Với giọng thơ hóm hỉnh, pha lẫn giọng nói quá, cùng các yếu tố hư cấu tưởng tượng, song bài thơ đến với người đọc lại là sự cuốn hút, sự thích thú trước lối mở bài độc lạ này. Qua những yếu tố này, nhà thơ nói đến việc mình hầu trời, ấy cũng là tiếng nói nhằm giãi bày tâm tư của chính nhà thơ trước thế sự thời cuộc lầm than không biết than khóc cũng ai.

Tản Đà đọc thơ và trò chuyện với trời:

=> Hình ảnh này, là sự minh chứng cho cái tôi của Tản Đà ngông cuồng, ngạo nghễ. Đồng thời cũng nói lên sự đa tài, đa năng và luôn sẵn sàng đối mặt mọi vấn đề trong cuộc đời của thi sĩ.

=> Như vậy, có thể nói cuộc đối thoại này thực chất là tiếng lòng của người thi sĩ trước sự đời, là tiếng nói với trời, song lại là tâm trạng giãi bày trước thế sự cho chính bản thân ông. Đặc biệt đoạn thơ này cũng thể hiện rõ nét nhất cái chất ngông trong thơ Tản Đà, và cũng như trong con người nhà thơ.

Trên đây là bài mẫu về bố cục và tóm tắt bài thơ “Hầu trời” của Tản Đà. Hy vọng sẽ giúp ích cho bài làm của các bạn. Chúc các bạn thành công.

Xem thêm: Tóm tắt Hạnh phúc của một tang gia hay đầy đủ nhất (Lớp 11)

Ngữ Văn Lớp 11 -